721. ÂN SƯ
Một chữ ân sư quư lắm thay
Thế gian ai cũng có người thầy
Khai tâm từ thuở tơ mơ học
Mở trí dạo c̣n dốt kín mây
Truyền đạo thánh hiền không kịp nghỉ
Bồi lương tiên tổ khó mà lay
Qua sông nhớ ngoái về ơn cũ
Thành đạt chớ quên phước đức này
HANSY
ĐẠO ĐỨC SUY ĐỒI
Ông Tơ bày cảnh trớ trêu thay
Bởi có nữ sinh yêu thích thầy
Ở lớp sư đồ t́nh thắm thiết
Ngoài đời bồ bịch chuyện mưa mây
Luân thường thối rữa ḷng không giữ
Đạo đức suy đồi dạ chuyển lay
Thế giới càn khôn nay đảo lộn
Thế nên mới xảy thảm t́nh nầy
.....LEHONG.....
TRƯỜNG XƯA
Kỷ niệm trường xưa thật nhớ thay
Ngày nao áo trắng cạnh bên thầy
Bảng đen ghi chữ rèn tâm trí
Phấn trắng tô đời vẽ nước mây
Sách vở độ nào không dở nữa
Bút nghiên thuở ấy chẳng c̣n lay
T́nh ai trong trắng thơm trang giấy
Hoa phượng rơi rơi xót dạ này
HANSY