942. T̀NH PHAI
T́nh xa sao vẫn nhớ về ai
Thi thoảng h́nh như có bước hài
Trăng cũ úa tàn trong kiếp bạc
Sao xưa mờ mịt giữa ḷng phai
Nguyện thề sao nỡ quăng xa dạ
Ước hẹn đoạn đành trút khỏi vai
Thao thức măi hoài trong thẳm vắng
Người ơi chi vội kín then cài
HANSY