790. MỘNG TƯỞNG
Vàng trăng lơ lửng giữa mây trời
Tỏa xuống nhân gian chút vọng rơi
Xao xuyến hỏi ḷng nơi ghé mộng
Bâng khuâng nhủ dạ chốn neo đời
T́m hoài mấy nả tâm hoang hoải
Ngóng măi bao phen trí cạn vơi
Sấp ngữa thế gian nhiều ngơ lối
Xót xa chẳng kịp thốt nên lời
HANSY
HẠ NGẨN NGƠ
Mưa gieo tiếng hạ giọt nghiêng trời
Mỏi cánh mùa thương tí tách rơi
Đất thở phập phồng bong bóng nước
Chồi non e ấp mỏng manh đời
Thưa vườn lá ủ sầu miên viễn
Vắng ngơ buồn tênh mộng nhạt vơi
Lửa lựu treo cành tha thướt gió
Rèm buông bóng chiếc ngẩn ngơ lời
DuyenAn
VÀNG NẮNG
Vàng nắng chiều thương ướp ráng trời
Mây ngàn tơ rũ thướt tha rơi
Lang thang bao chốn mơ nồng trẻ
Phiêu bạt khắp nơi mộng ngát đời
Quán trọ giang hồ phân mặn nhạt
Bến sông lữ thứ nhịp đầy vơi
Mà nghe trong gió làn hương cũ
D́u dịu qua tim thỏ thẻ lời
HANSY