832. MƯA TRÊN BIỂN VẮNG
Biển chiều mưa xuống trắng như mơ
Tiếng vọng dặt d́u đẹp tựa thơ
Màn nước xa xa rơi chắn góc
Cánh buồm thấp thoáng hiện lô nhô
Hồn đơn dạ buốt sầu giăng lối
Băi vắng ḷng hoang nghĩ vẩn vơ
Chốn cũ người xưa đà biệt dạng
Biển chiều mưa xuống trắng như mơ
HANSY
BIỂN MƠ ...!
Em đă cùng anh đến biển mơ
Đẹp duyên đôi lứa cảnh nên thơ
Hân hoan đi nghĩ tuần trăng mật
Hồ hởi cùng xe những sợi tơ
Sánh bước, nô đùa cười ngạo nghễ
Nắm tay, vung vẫy hát vu vơ
Bên nhau cảm thấy ḷng xao xuyến
T́nh ấy đam mê thỏa đợi chờ !
Xuân Quỳnh.
THUYỀN VÀ BIỂN
Những lần trời động cứ hoài mơ
Gặp lại người ta thỏa ngóng chờ
Gác mái ngư ông rung phím nhạc
Vờn lườn nàng cá nhả hồng tơ
Nước mây hội ngộ lung linh mộng
Trăng gió giao t́nh sóng sánh thơ
Vẫn ước muôn đời luôn khắng khít
Biển thuyền xa cách sóng chơ vơ
HANSY