866. TRẦM TƯ
Thoang thoảng h́nh như có tiếng hài
Vọng về nỗi nhớ giữa ḷng ai
Đường xưa kỷ niệm hoài thương cảm
Gác cũ trầm tư cứ miệt mài
Mơ nẻo hư không tàn mảnh ước
Mộng t́nh ảo ảnh thoáng gầy vai
Thơ t́nh dăm khúc tung trong gió
Muôn dặm quan san tiếng thở dài
HANSY
Trăng khuya
Xào xạc ngoài hiên ngỡ tiếng hài
Chao ḷng rộn ră nghĩ về ai
Thương hoài giọng nói lời trau chuốt
Nhớ đến vần thơ chữ gọt mài
Dạo ấy bên đồi chung nhịp bước
Hôm nào góc phố sánh kề vai
Người đi mấy độ rừng thay lá
Ngắm ánh trăng khuya lệ ngắn dài
Vancali
MỘNG
Vẫn mơ t́nh ái được lâu dài
Mộng thắm bên đời bấu níu vai
Cứ ngỡ tim hồn luôn lóng lánh
Nào hay ḷng dạ kiểu dùi mài
Bâng khuâng giữa cơi ngàn cơn nhớ
Mơ tỉnh bên rèm một bóng ai
Ngơ ngác hỏi ḿnh đâu cảnh thực
Thoảng nghe như động dấu son hài
HANSY