872. THUYỀN VÀ BIỂN
Những lần trời động cứ hoài mơ
Gặp lại người ta thỏa ngóng chờ
Gác mái ngư ông rung phím nhạc
Vờn lườn nàng cá nhả hồng tơ
Nước mây hội ngộ lung linh mộng
Trăng gió giao t́nh sóng sánh thơ
Vẫn ước muôn đời luôn khắng khít
Biển thuyền xa cách sóng chơ vơ
HANSY
BÁ VƠ
Mới gặp lần đầu ngỡ ngủ mơ
Ngày đêm cứ ngóng đợi trông chờ
Mong là Nguyệt lăo xe duyên thắm
Ước được bà Mai nối sợi tơ
Hai đứa cùng nhau xây mộng ước
Đôi ḿnh đồng dạ kết t́nh thơ
Nhưng nàng chẳng phải người hiền thục
Xui xẻo bởi lầm loại bá vơ
.....LEHONG.....
BƠ VƠ
Người yêu đi mất thấy bơ vơ
Thi hứng cạn nguồn hết muốn thơ
Ban tối tim ḷng bung tựa gió
Bữa ngày bụng dạ rối như tơ
Vô ra hết nhớt luôn kiên đợi
Lên xuống hao pin vẫn ráng chờ
Dẫu biết tan tành như bọt nước
Mà ḿnh cứ măi dựng hoài mơ
HANSY