898. KỶ NIỆM
Bạc bàng thương nhớ giữa cơn đời
Cho dẫu hương t́nh đă bạc xoi
Em phủi duyên nồng đầu ước hẹn
Ta hờn mắt đỏ cuối phương trời
Giữ ǵn kỷ niệm luôn bền chặt
Níu kéo lửa ḷng đă lặng vơi
Người hỡi biết chăng sầu quạnh quẽ
Choàng mơ trống lạnh trái tim rồi
HANSY
Hoa của ngày xưa
sắc hoa ngày ấy tựa xa rồi
bóng đời thấp thoáng bóng chơi vơi
dịu dàng thoảng nhẹ hương xưa nắng
chới với dư âm cuộn sóng trời
lắng đọng tơ nguyền khơi trọn nhớ
rọi đầy duyên thắm gởi xa xôi
phút giây người có nghe vàng đá
để tấu đầy vơi khúc nhạc đời ...
honghoang
THÔI ĐỪNG NHẮC
Lắng đọng trong nhau chút nghĩa đời
C̣n duyên thôi hỡi cũng đành rơi
Ngàn năm dạ luyến luôn ngời sáng
Muôn kiếp ḷng yêu măi ngút trời
Em đă phai t́nh e lỗi hẹn
Ta c̣n nồng ái chẳng nào vơi
Mùa hoa ngày cũ c̣n chi nhắc
Níu mấy đôi ta cũng biệt rồi
HANSY