902. CHAO NGHIÊNG
Cánh t́nh rung động nhẹ rơi rơi
Thấp thoáng gió mây nép cuối trời
Chấp chới hương ḷng lèn xáo xác
Lao xao âm hưởng vọng xa khơi
Tương tư ấp ủ lồng sương khói
Xao xuyến mơ hoa ngát dạ đời
Một thuở bén duyên ngàn buổi nhớ
Chao nghiêng hồn mộng giữa chơi vơi
HANSY
DUYÊN KỲ NGỘ
Từng chiếc lá vàng lác đác rơi
Chim bay mờ ảo tận chân trời
Thu về giăng mắc t́nh chớm nụ
Trăng khuyết bẽ bàng mộng mới khơi
Tỏa khắp nhân gian thời tịnh độ
Giữ ǵn cơi tục dụng tâm đời
Kết giao an lạc đầy kỳ ngộ
Khổ ải bao lâu đă thấy vơi.
LÊ VI
NHẤP CHÉN TIÊU SẦU
T́nh xa niềm nhớ chẳng hề vơi
Vẫn măi mùa đau xót nỗi đời
Kỷ niệm đâu c̣n nồng đượm sắc
Yêu thương cũng đă dạt ngàn khơi
Người th́ hư ảo mơ trăm nẻo
Ta lại thủy chung mộng cuối trời
Chén rượu độc hành sao đắng nghét
Gơ bồn khan giọng giọt sầu rơi
HANSY