1110. TRẮNG
Trắng dạ c̣n chi để trách trời
Trắng ḷng kỷ niệm thả chiều rơi
Trắng mơ lọng cọng lang thang cơi
Trắng mộng chênh chao trốn chạy đời
Trắng nghĩa hồn thanh rồi cũng cạn
Trắng t́nh tim đỏ sẽ dần vơi
Trắng thương bạc phếch ngày xưa cũ
Trắng nhớ thôi em chớ dối lời
HANSY