MỘNG VÀ THỰC
Dây hồng em tặng riêng anh
Cho cau bén rể trầu xanh ươm mầm
Mỗi đêm chiếu gối âm thầm
Ngó ra trăng khuyết nguyệt cầm thở ra
Biết anh vẫn nhớ người ta
Sao khuya man mác dạ mà hả hê
Bây giờ soi lối nẻo về
Tơ hồng anh tặng đường quê giao ḥa
Đường t́nh song lối anh nha
Trái cau chẻ nửa mẹ già móm duyên
Bóng tùng che bóng thuyền quyên
Trầu cau quyện lấy truân chuyên không màng
Ngày ngày thiếp ở bên chàng
Gối chăn ấm áp chói chang nắng chiều
Thơ t́nh ta thả mộng yêu
Trẻ con khúc khích mái lều ấm êm
DH
MỘNG NGHÊ THƯỜNG
Mộng t́nh đầy đặn ḷng anh
Lửa t́nh nóng bỏng, chồi xanh ươm mầm
Tơ hồng em gởi lặng thầm
Mà nghe nồng mặn yêu thương sáng ḷa.
Giữ ǵn t́nh đẹp đôi ta
Đừng cho giông gió mờ nḥa phu thê
Ta nay đă quyết đường về
Chỉ em trong trái tim mê chan ḥa.
Thương nhiều thêm nữa người nha
Ngày đêm khuya sớm tà tà vầy duyên
Nhăn lồng đem tặng thiền quyên
Khối t́nh dâng hiến triền miên, mơ màng.
Ḥa ca khúc điệp rộn ràng
Ái ân ngọt đượm ḥa tan trong chiều
Dỗ ḷng cho dậy niềm yêu
Ru t́nh cho mộng vạn điều dịu êm.
Có nhau trăng dải cuối thềm
Trong nhau phu phụ ngọt mềm bồng lai…
HANSY
* Ui trời
Kưng đó hả?
Sao lâu nay im re dzậy?
Tưởng cô nào lạ hoắc nênđâu dám léng phéng.