DÂY TƠ HỒNG
Cau này nào có trao ai
Vẫn là hồng thắm một đời níu tơ
Sắt son giấu dạ ngóng chờ
Dây tơ hồng ấy mộng mơ lâu rồi.
Chiều chiều lờ lửng mây trôi
Ngó về chốn ấy dặm khơi chút ḷng
Người ơi, ươm mối tơ hồng
Cho trăm năm đẹp cau nồng trầu chân.
Gặp nhau qua lại đôi lần
Th́ xem như đă người thân đó mà
Em đừng nghi ngại t́nh ta
Quyết thương măi nhớ vô bờ thương yêu.
Tim này ủ ấp dáng kiều
Ḷng này mê mệt liêu phiêu giữa t́nh
Em là nắng ấm b́nh minh
Thương nhau sưởi ấm canh trường thu đông.
Trầu xanh cau trắng tơ hồng
Trời xe duyên mộng, thiên đường măi nha…
HANSY
MỘNG VÀ THỰC
Dây hồng em tặng riêng anh
Cho cau bén rể trầu xanh ươm mầm
Mỗi đêm chiếu gối âm thầm
Ngó ra trăng khuyết nguyệt cầm thở ra
Biết anh vẫn nhớ người ta
Sao khuya man mác dạ mà hả hê
Bây giờ soi lối nẻo về
Tơ hồng anh tặng đường quê giao ḥa
Đường t́nh song lối anh nha
Trái cau chẻ nửa mẹ già móm duyên
Bóng tùng che bóng thuyền quyên
Trầu cau quyện lấy truân chuyên không màng
Ngày ngày thiếp ở bên chàng
Gối chăn ấm áp chói chang nắng chiều
Thơ t́nh ta thả mộng yêu
Trẻ con khúc khích mái lều ấm êm
DH