NHỎ NHÀ QUÊ
Mưa chiều lắc rắc giọt rơi
Người không chung xóm dạo chơi làng nghèo
Liếc qua con mắt nheo nheo
Cô nàng xinh quá muốn đèo khó chi
Hỏi nhỏ có rảnh mời đi
Cà fe tách nóng nhen ǵ trong mưa?
Nh́n trời con mắt đong đưa
Mây đen bao phủ như vừa trêu duyên
Lắc đầu nhỏ giả như hiền
Trời mưa ướt áo không tiền thuốc thang
Liếc qua thấy gă khác làng
Mím chi mà xấu rơ ràng điêu ngoa…
Nhỏ cười mặt tựa phấn hoa
Gian chi gian thế anh là ai đây?
Phải anh là bậc lăo thầy
Nhỏ cười nhếch mép biết tay với bà
Ô dù hắn đă bung ra
Làm anh quân tử để mà thả be
Vào quán nhỏ gọi ly chè
Cốc tai mấy món te te đầy bàn
Shopping thả dọc hàng ngang
Quần jean một chục áo sang một nùi
Guốc cao giầy hiệu th́ thui
Ôi chao đủ món chàng tui tái màu
Giả vờ nhỏ cặp tay nhau
Chàng vui trong dạ thế nào xơi tươi
Dịu dàng nhỏ lại nhẹ lời
Anh ơi mua nhẩn sáng ngời long lanh…
Em thích quà tặng của anh
Một chiếc ṿng cổ ḷng thành trao duyên
Lắc tay em muốn chiếc kiềng
Thương em anh hăy mua liền nhen anh
Bao nhiêu dự tính tan tành
Làm cho quân tử dạ đành héo hon
Nhỏ vui cười lả rất gịn
Miệng c̣n lẩm bẩm no đ̣n mi chưa ??
DH