GHÉT ANH
Em thương…!
Anh cứ hững hờ
Buông câu mái đẩy…
em chờ như không
Bây giờ…!
anh hỏi ḷng ṿng
Hỏi em…
có nhớ tơ hồng se duyên
Ghét anh…!
em muốn…
tức điên…
Sao mà…
thấy ghét…
có duyên…vầy nè !
Lối nào…anh nói em nghe
Rẻ chi hai lối…
em e không đành
Hẹn em từ buổi tóc xanh
Bây giờ chớm bạc mà anh không về.
Ghét anh…!
nhiều thiếp nhiều thê
Trong em nỗi nhớ bộn bề
Ghét anh…! chặt đứt lời thề
Mà sao ḷng vẫn không hề phôi pha
Ghét anh..! đi yêu người ta
Bỏ em lạnh lẽo cửa nhà trống trơn
DH