T̀NH TRONG VẠN Ư
Len trong nước bạc ai ngồi
Trăng soi đáy nước tiên ngồi ướm duyên
Hoa thơm trải bước định tiền
E ấp dáng liễu hai miền nhớ mong
Tơ hồng nhỏ giọt khóc ṛng
Trách ông tơ quên mói không se dùm
T́nh ơi rơi văi tùm lum
Cau thơm bén gót đem um lá trầu
Đẫm buồn mấy giọt lệ châu
Nhớ-mong-chờ-đợi nhịp cầu đâu xa
Ngẫm buồn cho kiếp trầu già
Nhai không ngọt nước à ha cơi đời
Anh ơi nhặt hết t́nh rơi
Đem duyên ướm với trầu cơi ngoại ngồi
Gỡ ra ẩn khúc tim côi
Nhớ anh như thể bát nồi thiếu cơm