Những khoảng cách vô h́nh
Em hờn dỗi có khi nào anh biết
Chắc là không… đă vời vợi c̣n chi
Tháng năm dài hiện rơ lối chia ly
Bàn tay chắc cũng chồng lên hương lạ
Những khoảng cách từng thu sâu rời ră
Hai nỗi buồn lăn măi chẳng va nhau
Trong nụ cười ta giấu những niềm đau
Chờ chi nữa… chỗ ngồi xưa măi trống?
Em hờn dỗi… trái tim ḿnh cửa đóng
Kệ thời gian chở mưa nắng về phơi
Kỷ niệm nào đă vơi nốt tàn hơi
Không thấy nữa bóng vầng trăng thuở trước
Những khoảng cách vô h́nh như vết xước
Mà lạ chưa vết xước biết sinh sôi
Hiểu ḷng ḿnh, ừ thôi thế th́ thôi
Không hờn nữa… mà không vui được nữa..
PL 27.9.2012