Nỗi buồn ḷng anh
Nỗi buồn ḷng anh
Anh về
bến cũ ban trưa
Ḷng vui thấp thỏm
từng giờ mong em
Tưởng rằng
được gặp người quen
T́nh xưa, nghĩa cũ
lại nhen lửa ḷng...
Con đ̣
bao lượt sang sông
Đợi em... đợi măi...
Vẫn không thấy về!?
Nắng chiều
chênh chếch sườn đê
Đó đây tiếng dế
năo nề , nỉ non...
Bến xưa
lỡ hẹn... cô đơn
Em ơi!
Có thấu nỗi buồn ḷng anh?
Tuấn Phong
|