
11-10-12, 04:07 PM
|
Member
|
|
Tham gia ngày: Oct 2011
Bài gửi: 1.191
Thanks: 9.477
Thanked 4.572 Times in 1.144 Posts
|
|
Quote:
Nguyên văn bởi 1100i
Lời em, anh chết đứ đừ
Một thời ân ái bây chừ thế sao
Giết người chẳng dụng gươm đao
Xẻ ngang da thịt, cứa vào tim côi.
Anh bạc bẽo, cũng được thôi
Chê nghèo ngại khổ, thằng tôi cũng đành
Cao xanh ơi hỡi cao xanh
Chỉ người trong cuộc ngọn ngành đầu đuôi.
Nhỡ mang tiếng ác vậy rồi
Hỏi em, em có mặn mòi tình xưa?
Bây giờ nắng lại nhớ mưa
Mái chèo lại nhớ sông xưa dãi dầu.
Đôi ta làm lại từ đầu
Anh về bỏ vợ để trầu bén vôi
Duyên tình thắm đỏ đôi môi
Xóa tan cái kiếp cút côi, chúng mình…..
|
Khuyên anh vun vén cửa nhà
Cho đàn con nhỏ vào ra nói cười
Anh ơi nhất vợ nhì trời
Dài tay sao khỏi miệng đời thế gian?
Nhỏ to sẽ vặn cung đàn
Con khờ vợ yếu nhờ chàng chở che
Tiếc chi cái thưở giao hè
Phượng loang sắc thắm hồn ve đã chùng?
Xưa anh không bước đường chung
Nay em xin giữ một vùng yêu thương
Mộng xưa lở dở đôi đường
Tròn duyên Mai Trúc em nhường phần anh
Anh giờ tóc chẳng còn xanh
Em như cổ tượng mong manh muộn phiền
Giữ cho nhau chút tịnh yên
Biết đâu mình vẫn...láng giềng của nhau
Lần sửa cuối bởi hoabeodai; 11-10-12 lúc 04:10 PM
|