Quote:
Nguyên văn bởi Sa Thạch
Đáng đời ....Anh ...?
( tặng ... )
Ngán không Anh....
Con nhỏ nhiều ngang ngạnh
Nghe một câu...
suy diễn dọc ra ngang
Anh lặng thinh th́ nó sẽ chua_chanh
Anh dọa lại...
Nó chù ù một đóng
Biết thật ḷng nó bản tính lành ngoan
Nhưng lâu nay phái tỏ sống làm tàng
Bởi một ḿnh bươn đời qua băo tố
Th́ Anh ơi, ráng thương và ráng cố
Vỗ về, ôm nó chặt vào ḷng
Thầm th́ du dương đến cho nó hiểu
Để mai này t́nh yêu vui măn nguyện
...
|
Sau khi viết bài thơ này chắc em chỉ c̣n nũng nịu chứ không c̣n ngang bướng nữa, ngang bướng chỉ là một tín hiệu gởi đến anh rằng em muốn được anh vỗ về, không biết ai ở ngoài ấy có hiểu không nhỉ????
He he...