Thơ của Phale ngày càng đằm thắm mặn ṃi với hương vị thoảng buồn da diết. Đọc bài nào cũng muốn rơi những giọt châu thầm lặng.
Thơ ai đằm thắm mặn ṃi
Cho người rơi lệ đứng ngồi chẳng yên
Ḍng xuôi đọc măi thêm ghiền
Đưa ta thổn thức liên miên chữ t́nh
Trần gian bèo dạt rập ŕnh
Ru hồn ray rứt nghẹn thinh lệ ḷng