Quote:
Nguyên văn bởi phale
Khi mùa đông về
Anh gởi mùa đông vào đấy phải không?
Sáng nay phố dài co ro tránh lạnh
Cô gái trên đường khăn bay mỏng mảnh
Hàng cây giấu ḿnh đứng nép vào nhau
Nắng dỗi hờn ǵ… nắng bỏ đi đâu
Ngơ ngác hoa vàng rụng buồn trên lối
Gió ruổi theo ai bàn chân vồi vội
Phố xá đông về lạnh tiếng xe đi
Bất chợt ta ngồi nhớ cánh thiên di
Bóng nhạt xa xăm bao mùa biệt tích
Bánh xe thời gian ṿng quay rậm rịch
Ai vắng ai c̣n… ai biết ai hay
Kỷ niệm lâu rồi như nước qua tay
Cuối nẻo nhớ-quên mùa đông về nhắc
Những mối nhân duyên vô t́nh Nguyệt thắt
Âm ỉ vết dằm đông gọi thành tên
PL 28.11.2012
|
Đông đang về đưa đẩy những chênh vênh
Qua phố vắng nghe gập ghềnh vang vọng
Gió dỗi hờn quay cô đơn nán đọng
Để mùa sang thút thích giọt sương sa
Cây ngơ ngác hoài niệm một thời hoa
Nắng ngẫn ngơ thưở chói ḷa hạ đỏ
Nét tịch liêu vùng vằng trên ngọn cỏ
Để lối kia nhớ ai đó biệt mù
Bóng nhạt nḥa xao xác nghẹn ngào thu
Đây ngơ nhớ nến tù mù nḥe nhạt
Vó giang hồ ngược xuôi miền sống thác
Vết dầm đông treo tan nát lưng trời
Bánh thời gian lắng cạn tiếng ru hời
Bể thăng trầm gọi lă lơi về vội
Nhẹ gót chân qua bao miền nhức nhối
Để giữa đông ôm bối rối xoay ṃng