Quote:
Nguyên văn bởi Dương Ngọc Di
NÀNG BÂN
Nàng bân may áo chưa xong
Tháng ba nũng nịu ḷng không muốn rời
Em nghe lành lạnh bờ môi
Tháng ba cũng giận luôn rồi anh ơi
Phải chi xa cách phương trời
Em đâu có bắt có đ̣i anh sang
Đằng này cách chỉ đ̣ ngang
Lau sậy đôi hàng, chẳng thấy anh đâu
Mai kia em bước qua cầu
Anh có đau sầu, chớ trách tháng ba.
DND
|
T́nh lơi t́nh bước qua cầu
Để t́nh ở lại nuôi sầu năm canh
Nàng bân may áo chẳng nhanh
Tháng ba chẳng đợi lại đành xuôi trôi
Giọt tuôn ướt lạnh vành môi
Hoàng hôn tím thẩm chia đôi phương trời
T́nh đi để lại rối bời
Để t́nh ở lại nghẹn lời tháng ba