Quote:
Nguyên văn bởi ducmthai
Em cũng chạnh ḷng...
Từ độ xa nhau vẫn nhớ nhung
Bóng người đi khuất với lạnh lùng
Đang cách xa nhau hay gần lại?
Đêm về trằn trọc nghĩ mông lung
Đến tim, đường đi không sông núi
Cớ sao vẫn thấy lắm trập trùng
Chỗ xưa hoa cười vừa chớm nở
Nỗi nhớ cùng ta về lối chung
|
Ḿnh đọc càng thêm chạnh ḷng...
Thích 2 câu: đến tim đường đi không sông núi-mà sao vẫn thấy lắm trập trùng...