MỘT BUỔI CHIỀU MƯA
Em cứ xem
Chiều nay mưa không đổ
Con đường buồn không loang lổ vết xe lăn
Th́ gió không về thổi lạnh châu thân
Mặt đường ấy không hằn lên khe nước đọng
Anh sẽ xem ḷng ḿnh chưa lần dậy sóng
Chưa bao giờ ngọng nghịu nói yêu em
Dù thực sự ḍng sông chẳng êm đềm
Măi tuôn trào.
Như tự ngày xưa anh nói
Tuy xa cách nhưng lúc nào anh không khỏi
Nhớ về em, nhớ lắm em ơi
Ai biết được trên muôn nẻo đường đời
T́nh chỉ đến như hồn thơ chỉ một
Anh mặc kệ cho t́nh thành dại dột
Mà yêu em trong thầm lặng đau buồn
Nhưng tiếc rằng
Chiều nay lá vẫn tuôn
Con đường buồn vết xe lăn c̣n loang lổ
Cơn mưa chiều không thể nào không đổ
Gió lạnh lùng đâu ấm được con tim.
DND
|