Bỗng đôi khi
Cứ vậy đôi khi bỗng chợt buồn
Quanh ḿnh quạnh quẽ lạnh hơi sương
Ly vang độc ẩm mềm môi đắng
Vọng gió qua hiên ră rượi luồn
Lệ muốn rơi ra không ứa nổi
Nỗi niềm nghẹn lại tỏ cùng ai
Thạch sùng tắc lưỡi dăm ba tiếng
Ta ngoảnh nh́n ta bóng đổ dài
Nửa muốn sang đường nửa muốn thôi
Dầu bao năm nữa cũng mai rồi...
Muốn tan vào đất vun xanh cỏ
Trả những nhọc nhằn mây gió trôi
Rượu cạn ḿnh ta buồn ghé giỡn
Lầu im pḥng vắng nỗi sầu dư
Đâu bờ vai tựa ? Ta và bóng...
Lệ thốt rơi ra chẳng thể từ
PL 31.1.2013