Lan man…
Rồi sẽ có những ngày anh không đến
Con đường quen cô lẻ một ḿnh đi
Tay nắm gió, bàn chân theo lá rụng
Nỗi nhớ lăn bên lề phố thầm th́
Anh không đến lối chiều mây thờ thẫn
Lạnh ṿng xe trôi giữa vạn thênh thang
Hồn như thể không phải riêng ḿnh nữa
Sầu dâng lên muôn ngọn sóng bàng hoàng…
Rồi sẽ có… ngậm ngùi câu nói trước
Mở bàn tay, lặng lẽ khép bàn tay
Anh không đến… chắc buồn kia thừa mứa
Đến trăm năm xa xót vẫn c̣n vầy
…
Đôi nghĩ ngợi xé ḷng đau quá đỗi
Ôi lối t́nh bao kẻ dấn thân qua
Men hạnh phúc biết làm sao giữ được
Trái t́nh yêu mai đừng rụng vội và…
Anh có thể là bờ vai vĩnh cửu?
Là con thuyền không mỏi lái ngh́n khơi?
Ḷng mới nghĩ một ngày anh không đến
Đă nghe tim bao đau đớn nghẹn lời…
PL 20.2.2013