Quote:
Nguyên văn bởi phale
Tháng 4 về ngang ngơ...
Hà Nội ơi, tháng 4 về ngang ngơ
Gơ cửa chiều, treo nhớ lại song hiên
Gió nói ǵ mà rặng liễu làm duyên
Xơa tóc xuống khoe Hồ Tây dịu lặng
Hà Nội ơi ḷng ta như lá chạm
Buổi trưa ngồi, gác vắng ngắm người đi
Một nửa hồn như đă vói thiên di
Thương nhớ rót vào tim dâng sóng sánh
Chuyến xe về chiều nay dư chỗ... lạnh
Đă một người rời phố... phố c̣n ai?
Hà Nội ơi... ḷng dỗ chẳng nguôi ngoai
Tim những muốn lăn về nơi có bóng..
Ôi nỗi nhớ, đứng ngồi bên cửa đóng
Nghe thời gian lùi lũi chở ngày qua
Biết ḷng ḿnh muôn ngọn sóng xô va
Xao xác động nỗi niềm riêng vừa trỗi...
PL 1.4.2013
|
Hà nội tháng tư đă sang hơi vội
Nỗi nhớ vo tṛn lăn hết tháng ba
Loa kèn trắng nũng nịu thướt tha
Mưa rất nhẹ lắng nghe thời gian thở
Ừ em ơi từ độ t́nh dang dở
Hồ Tây buồn sóng có vỗ nữa đâu
Gió ngậm ngùi len lén lướt qua mau
Châm điếu thuốc ngăn mắt đừng ngấn nước
Anh tập quen trăm điều mất được
Ḷng nhủ ḷng chấp nhận, chấp nhận thôi
Như việc lạc em giữa muôn ngả đường đời
Hay chuyện tháng tư ngang nhiên về trước ngơ....