Ḍng sông đôi bờ
Ḍng sông chảy giữa đôi bờ lặng lẽ
Có hay chăng bên lở tủi bên bồi
Khi gió sớm khi nắng chiều quạnh quẽ
Cơn sóng trầm đâu chở hết đơn côi
Sông mải miết và đôi bờ mải miết
Giữa thủy chung đâu đó những niềm riêng
Bờ lau trắng hay thời gian bàng bạc
Đôi bờ ơi hương hạnh phúc muôn t́m
Sông muôn thuở một ḍng trôi không ngược
Không đôi bờ, sông- băi vắng trơ khô
Nào ai biết con nước đầy nước cạn
Se thắt ḷng đôi bờ những va xô
Sông miên viễn... có khi nào chững lại...
Thương đôi bờ cô lẻ chẳng than van
Ừ có lẽ muôn đời là duyên nợ
Cũng đôi khi thương nhớ đến vơ vàng...
PL 7.5.2013