Huyền Minh nhớ viết tản văn "Gọi Măi Tên em" vào đêm Giáng Sinh năm 83, lúc đó HM mới ngoài hai mươi tuổi, ở trại tị nạn Palawan (Phi), một thân một ḿnh không người yêu, bà con thân thuộc. Tối đó HM ngồi ở một quán cafe trong trại nghe nhạc quê hương, t́nh yêu như: "Sài G̣n Niềm Nhớ Không Quên" "Anh C̣n Nhớ Hay Anh Đă Quên"... Sau đó lang thang quanh trại xem hang đá, Chúa hài đồng nằm trong đống rơm chung quanh thiên thần hiện hữu. Đêm đó nằm trằn trọc trong căn cḥi lá nhớ quê hương, bè bạn HM lấy bút mực, khêu ngọn đèn dầu trải ḷng qua bài viết này...
HM chân thành cám ơn anh Nắng Xuân đồng cảm cùng HM, dựa vào bài viết thêm thắt ư từ trau chuốt, sâu sa làm thành một bài thơ (hay văn) vô cùng xúc cảm khiến một lần nữa tâm hồn HM lại ch́m đắm về ḍng kư ức, hồi tưởng lại những tháng ngày trên đảo 30 năm trước...
Thân chúc anh sức khỏe dồi dào, hồn thơ luôn dạt dào thi tứ.
Huyền Minh
|