Cảm nhận
Dung N xin góp vài ḍng hài hước mang tính giải trí như lời cảm ơn đến các tác giả có thơ dự thi và những lời b́nh chấm giải của Ban giám khảo:
1. Nghệ sĩ làm xiếc: một tay với hai quả bóng: “nắng” và “xuân”. Một trắc một bằng; một vàng, một xanh!! Hai quả bóng luân phiên quả tung quả hứng, hứng được rồi lại tung lên ngay. “Xuân trao nắng” vừa xong th́ “nắng đón xuân”. Cứ thế mà nhịp nhàng, nhịp nhàng... Mỗi câu là một chu kỳ tung hứng. H́nh elip được tạo thành từ đó, vàng-xanh (nắng ḥa xuân) quyện vào nhau tạo thêm những sắc màu thật kỳ lạ, rất khó tả.
Khoảng cách giữa chúng lúc gần lúc xa. Gần nhau “nà nuột”, “mỉm cười”,… Xa nhau hứa hẹn “mộng” nhau “thắm nồng”, như không thể tách rời nhau được.
Màn hai, chiếc ṿng xanh xanh vàng vàng được chuyển từ tay phải sang tay trái với độ thuận thục một chín một mười.
Bản thân hai quả bóng “nắng” và “xuân” là hai thực thể tách rời nhau, lồng ghép vào nhau “Nắng xuân” là một sự gắn kết đẳng lập hợp nghĩa – một thực thể tươi vui, chan ḥa và tràn đầy sức sống.
2. Một pha xiếc khác. Nhớ có lần ḿnh xem bóng đá trên sân Thống Nhất. Đúng giờ giải lao th́ có một cầu thủ Hàn Quốc tên ǵ quên rồi, ra giữa sân biểu diễn tung bóng. Chỉ duy nhất quả bóng được tâng hoặc lăn khắp người cầu thủ: đầu, cổ, lưng, eo,… không sót một chỗ nào, hehe… Từ trên xuống dưới rồi ngược lại, từ trái qua phải và ngược lại. 15 phút bóng không chạm đất! Giờ giải lao trôi qua thật nhanh. Khán giả như ngây và có phần luyến tiếc.
Quả bóng “Xuân” của cầu thủ Kiều Thành y vậy.
|