Đ̉ NGANG
Kiếp trước là tre ở giữa làng
Ra đời làm phận chiếc đ̣ ngang
Nằm nghe sóng vỗ choàng đêm vắng
Đón ánh trăng soi rải giọt vàng
Nặng trĩu ngày qua c̣n nắng phủ
Buồn tênh bến đợi hết người sang
Quanh năm tắm gội ngoài sương gió
Lạnh lẽo mùa đông ngọn bấc tràn.
Ngọn bấc tràn về đă mấy năm
Tiễn bao cô gái tuổi đương rằm
Xênh xang áo cưới đi xa thẳm
Lặng lẽ cây sào chống lạnh căm
Sóng biếc đong đưa t́nh gợn khẽ
Đêm khuya nhặt nhạnh bóng vương thầm
Sương chùng gác mái nằm ru mộng
Bỗng thấy ai về ghé lại thăm.
Kiều Thành (06/5/12)
|