Thứ 7, 13/3
Thấm mệt cho một ngày rong ruổi, nên đặt lưng xuống là PL ch́m vào giấc ngủ. Cũng do nơi ở khá yên tĩnh, đêm chỉ nghe tiếng côn trùng rên rỉ...
Đếnkhi mở mắt ra, nh́n đồng hồ: 5 giờ. Ngó qua Trà không động tịnh ǵ, gọi thử:
- Trà ui, 5 giờ rồi đó
- Trà ui, 5 giờ rồi đó
Đáp lại chỉ có tiếng Trà thở đều đều... Kiểu này là đi chợ nổi trên giường rồi...
Hoa viên có phần ăn sáng cà phê cho khách trọ, tưởng đâu vắng vẻ, nhưng lúc xuống nhà hàng thấy đông người tấp nập, th́ ra có cả khách bên ngoài đưa cả gia đ́nh vào ăn uống... Đâu cần phải ở mặt tiền đường người ta mới biết đâu nhỉ? Hoa viên nằm tuốt trong con đường nhỏ lầy lội v́ mưa mà vẫn nườm nượp khách đó thôi...
Ra nhà hàng chỉ thấy anh Boy đang ngồi lẻ loi nhai bánh ḿ...
- Nàng đâu anh?
Nh́n anh Boy cười cười ḿnh biết roài...
- Thôi gọi cho nàng ra ăn đi...
Thực đơn ăn sáng của nhà hàng cũng khá phong phú, không biết khẩu vị ở đây thế nào PL chọn ốpla cho lành. Trà kể phôn cho Nhím, Nhím hỏi:
- 4 giờ chưa...
Hịhi... Nhím cũng nghịch đấy chứ, cứ tưởng Nhím hiền...
Vừa ăn sáng vừa liên lạc với anh Cá...
- 40km nữa anh đến
Vất vả cho anh Cá, đi chuyến xe dài nhất từ Vũng Tàu về đây... đúng phong cách người lính "đă định là làm, chẳng sá gian nan"...
|