EM CÓ HIỂU?
Em cứ muốn t́nh ḿnh sẽ đẹp
Sẽ nhẹ nhàng như Đà Lạt vào đông
Sẽ dễ thương như khung kính màu hồng
Sẽ êm ái như mùa thu thay lá
Nhưng em có biết không:
Với t́nh yêu, ngọt ngào đâu phải là tất cả
Và niềm vui cũng chẳng thể vĩnh hằng
Cũng như trời nắng có lúc đổ mưa giăng
Cho nên ngọt ngào cũng đượm mùi cay đắng
Và em có hiểu không:
Khi chưa em, anh mang một nỗi buồn
Nặng đến nỗi tưởng chừng không gánh nổi
Khi em đến, chỉ giúp anh đánh đổi
Gánh buồn này bằng... gánh khác nặng hơn.
|