Hờn ghen khí động phát vu ngông
Cục tức thôi đây khéo lẻn bồng
Nghĩa trút xanh trời đun mực tím
T́nh dâng đỏ đất nấu nghiên hồng
Lưng trần dát ngọc luôn ... vừa dạ
Lưỡi thịt phun châu khó chạnh ḷng
Cuội được Hằng Nga sao ... chẳng Cuội
Ôm bèo tú mộng rắc đầy sông