Quote:
Nguyên văn bởi cô bé mưa
Mơ!
Khi anh đi một niềm mơ chợt tắt
Gió bâng khuâng và nắng cũng bâng khuâng
Lặng đâu đây cơn khát cháy tần ngần
Cơn mưa hạ nghe ngậm ngùi thương nhớ
Khi anh đi niềm mơ em vụn vỡ
Gối chăn kia c̣n hơi ấm của người
Vắng đôi tay, ai sẽ chọc em cười
Và đêm măi c̣n trong ṿng tĩnh lặng
Khi anh đi t́nh em vùi hoang vắng
Nghẹt những yêu thương, chôn dấu ngậm ngùi
Câu thơ buồn se thắt những nguồn vui
Và quá khứ như mảnh hồn chết lịm
Khi anh đi hoàng hôn thành kỉ niệm
Dẫm nát hương hoa, dẫm nát tim này
Đến bao giờ em t́m lại ban mai
Cho hương tóc không c̣n màu tăm tối
|
Tặng CÔ BÉ MƯA này:
T̀M NỖI NHỚ CỦA EM
Anh trở về
T́m nỗi nhớ của em
Sâu thẳm
Mênh mông
Triền miên
Tha thiết ...
Tiếng tơ ḷng
Nhịp tim rung da diết
Cặp môi hồng
Cháy bỏng ... nửa bờ vai
Giọt lệ rơi
Ướt gối suốt đêm dài
Nhớ hơi nhau
Ấm nồng
Khắc khoải ...
Theo ánh sao rơi
Từ chân trời xa ngái
Anh bay về ru giấc ngủ cho em
Tiếng đàn khuya day dứt
Thấu màn đêm
Hoà nhịp chuông
Đồng hồ buông ... chầm chậm
Đêm đông lạnh
Thả ṿng tay êm ấm
Anh trở về t́m nỗi nhớ của em !
Tuấn Phong