Quote:
Nguyên văn bởi cô bé mưa
Anh đi t́m nỗi nhớ của em ư?
Anh có đi t́m nỗi nhớ của em?
Khi điện thoại reo anh hững hờ không bắt
Em vẫn chờ trông đau thương dằn vặt
Gom hết yêu thương _ ép chặt tim ḿnh
Anh có đi t́m nỗi nhớ lặng thinh?
Hay chỉ ḿnh em vụn về ngồi nhớ
Nh́n thời gian gơ từng hồi nhịp thở
Chợt giật ḿnh xa quá đă xa xôi
Anh có đi t́m nỗi nhớ không thôi?
Em mong t́nh anh cuộn về trong gió
Như ngày xưa lời ru thay lời tỏ
Để bây giờ ta lạc mất tay nhau
Anh có đi t́m nỗi nhớ em trao?
Khi mỗi đêm gió chen lùa khung cửa
Sao cô đơn âm thầm em đứng tựa
Mệt nhoài người ... men rượu tỉnh ngày trôi.
|
Đợi Mưa
Nửa đêm trời bỗng thả mưa
Hàng cau tỉnh giấc cười đùa ngả nghiêng
Gió hôn cành lá bung biêng
Trao nhau một chút t́nh riêng giữa trời
Mưa rơi ... Thánh thót ... mưa rơi
Đêm nay biết có bao người đợi ... mưa ...?
Tuấn Phong