Tiễn Mẹ
(Thể xa luân)
Nhật Tảo lần đầu ghé tới đây
Mênh mang khói sóng quyện nơi này
Nao nao sắc nhớ lưu hồn trẻ
Ai oán ḍng hờn gởi áng mây
Ôm bọc tro tàn ḷng chất nặng
Viết câu thơ tiễn lệ rơi đầy
Âm dương rẽ lối không ngày gặp
Kỷ niệm dâng tràn khắc khoải vây.
Mênh mang khói sóng quyện nơi này
Ảm đạm bầu trời nhạt ánh mây
Lặng lẽ không gian màu quạnh vắng
Ủ ê cảnh vật nét vơi đầy
Niềm thương ảo năo hoài giăng mắc
Nỗi xót bàng hoàng măi bủa vây
Đưa bước Huyên Đường về cơi Phật
Niết Bàn an nghỉ kể từ đây!
Ai oán ḍng hờn gởi áng mây
Nhân đôi cảm xúc bỗng thêm đầy
Nghe bao rạn vỡ dường tim nứt
Thấy những ưu phiền tựa lửa vây
Cứ tưởng trông ngày tương ngộ ấy
Nào ngờ đếm tháng hợp tan đây
Ḍng xoay tạo hóa không ngừng nghỉ
Phải chịu mồ côi tự phút này.
Viết câu thơ tiễn tủi giăng đầy
Định luật vô thường mộng huyễn vây
Khi ở nương ḿnh vào chốn ấy
Lúc về bỏ xác trả nơi đây
Nghẹn ngào chấp nhận phân ly đó
U uất đành cam cách biệt này
Ơn nghĩa sanh thành chưa trọn hiếu
Mẹ đà vui gót dạo đường mây.
Kỷ niệm dâng tràn khắc khoải vây.
Ngậm ngùi phủ kín bến sông đây
Lời văn thê thảm buồn hôm nọ
Bàn phím chơi vơi lạnh trí này
Khăn trắng con choàng ngơ ngẩn dạ
Lệ hồng cháu đổ tái tê mây
Dương trần khóc hận chia hai ngă
Đau đớn tâm can tủi ngập đầy.
14-6-2013
Bảo Minh Trang