Cà phê một ḿnh
Quán nhỏ ḿnh ta với buổi chiều
Nắng vàng nhẹ nhẹ gió hiu hiu
Buồn không căn cớ sao buồn vậy
Nhớ chẳng nguyên do lại nhớ nhiều
Cốc đá tan dần phai vị loăng
Pḥng người vắng bớt lạnh đèn xiêu
Ngoài kia mưa đổ bao giờ tạnh?
Tiếng trẻ trên phôn vạn nỗi khều
PL 6.8.2013