Quote:
Nguyên văn bởi phale
Lại tiễn con gái đi học
Thương tặng hai con
Pḥng vắng rồi con, giường dư một nửa
Mẹ đóng đàn, khóa tủ nhớ lên ngôi
Em cầm tay quanh quẩn mẹ không thôi
- Mẹ đừng khóc…
Nói rồi rơi nước mắt
Con đi rồi… đất người dưng ngút ngát
Xa nửa ṿng, thương lắm gót non thơ
Những nhọc nhằn sớm vương áo ngây ngô
Bàn tay mẹ muốn cầm không vói tới
Mẹ cất gối, thu chăn buồn thừa mứa
Nhớ nụ cười mỗi bữa của con yêu
Căn pḥng chừ chan gió lạnh đ́u hiu
Im tiếng giỡn, một ḿnh em lên xuống
Thương em lắm, sợ mẹ buồn luống cuống
Lúc cầm tay, lúc sờ mắt lo âu
May c̣n em buồn cũng bớt thâm sâu
Bàn tay nhỏ, cố ngăn ḍng lệ lớn
Con đi nhé, phố xa miền đất mới
Vạn b́nh an trên mỗi lối con qua
Ở phía ngược dẫu mờ mịt quê xa
Mẹ đă gói vào hành trang tổ ấm…
PL 26.8.2013
|
Nhớ cái khác đi, để con bé c̣n.....
Cha mẹ nào ko thương con, phải giữ bên ḿnh, suốt ngày ôm chặt con trong ḷng mới là thương sao?
C̣n cho con 1 tương lai sáng, tốt mà phải xa con là cha mẹ ko thương con sao?