Đợi mùa sen
Em đợi mùa sen anh biết không
Dù không hò hẹn nhớ vô cùng
Hương sen buổi nọ còn vương vấn
Chốn cũ bao giờ? Nghe ngóng trông
Lắm lúc thời gian như trễ nãi
Lịch rơi tờ cuối vẫn chưa mùa
Đường quen lầm lụi vàng thương nhớ
Sen giờ xanh lá lại hay chưa
Có những niềm riêng nghe thật lạ
Đợi chờ lặng lẽ với mình thôi
Sen tàn từ độ hồ trơ gốc
Nỗi nhớ như hoa úa ngậm ngùi
Bao chuyến tàu ngang rồi hun hút
Mùa sen hóa ảnh chết trong thơ
Cớ gì lòng nọ mong khôn xiết
Dẫu biết mùa sen đã hững hờ?
PL 7.12.2013