TÊN EM
Tên em là mật mă
Hay ch́a khóa con tim
Em thảy xuống biển cả
Giết luôn người đi t́m
Em như là hư ảo
Có đó mà như không
Mỏng manh như tấm áo
Lạnh lùng như mùa Đông
Chỉ khi nào đối mặt
Trái đất và mặt trời
Không c̣n ǵ chia cắt
Mới với được em thôi
Em kiêu sa thuần khiết
Giống một người ta quen
Suốt đời t́m mải miết
Chưa một lần bén duyên
Em của ta trong suốt
Long lanh và vô h́nh
Con tim như tê buốt
Trước sắc hương… đóa Quỳnh.
Nắng Xuân
|