Nỗi buồn chiến tranh
Đất trải qua rồi, một cuộc chiến tranh
Đất sẽ đau, một nỗi đau thầm lặng
Biết tỏ cùng ai, một ḿnh ḿnh đất khóc
Bởi chẳng bàn tay, che khuôn mặt lở loang
Cuộc chiến đi qua, để lại những hoang tàn
Khuôn mặt đẹp, dọc ngang đầy vết cắt
Đau quá đỗi, bờ mi nàng khép chặt
Bởi chẳng dám nh́n, khuôn mặt hăi hùng kia
Nàng đă đi rồi, ai nào kẻ dựng bia
Ai đắp mộ dâng hương, ai đôi ḍng lệ nhỏ
Chỉ cỏ tranh, với ngàn lau gọi gió
Xạc xào khua, xào xạc đến nao ḷng
Đêm gục đầu, thổn thức giữa thinh không
Sao từng khoả, gieo ḿnh vào khoảng tối
Từng vệt sao băng, tiếng ḷng ta nặng nỗi
Bỗng chợt u hoài, day dứt măi khôn nguôi!
29/3/2014 TrungHung
|