Dọn vườn #
2009
sau buổi dạm ngơ
mẹ dọn vườn để cưới chị
cả một vườn chuối bạt ngàn mẹ chặt đi
mẹ chẳng tiếc bất cứ cái ǵ
sao cho cỗ to
chị tôi vui phút cuối
trước khi bước đến nhà chồng
cả một khu vườn trồng rau mẹ lăn ủi
cả cây ổi
cũng chặt luôn
mẹ mua cát
gánh vào vườn
lấp hết chất đất trên mặt
mẹ tôi huy động
cả buổi trưa nắng gắt
trong đó có các anh tôi
(anh rể tương lai)
những mầm cây không c̣n đường mọc nữa
ba hôm sau
cả khu vườn không một ngọn cỏ
mới biết sức mạnh con người
giờ vườn nhà tôi mênh mông cát
như cái ao mới lấp
mẹ phun nước
mẹ đầm
mồ hôi trên má
mồ hôi xuống tay
chỉ có ḿnh mẹ tôi
vất vả nhất
mẹ lo tiền làm cỗ
mẹ đi khắp mời người
một phút được thảnh thơi
mẹ cũng dành cho cả
những cây chuối cuối cùng
mang buồng
mẹ đợi cỗ nấu canh
sau rồi cũng phá cả
chỉ c̣n khu vườn
với những bộ bàn chiếc ghế
một ngày mai
phông
bạt
rạp...
căng trời.
Mẹ khóc hay mẹ cười?
đời mẹ đă khổ nhiều rồi
cây cỏ yêu thương
giờ đâu trần trụi
mẹ buồn hay vui?
khi chị con trên chiếc thuyền về bến
nước mắt chảy nhiều
mẹ để sẵn trong tim.
tôi ra phăng lá
mắt đỏ trời chiều
xoáy vào mắt mẹ
một màu đớn đau
mẹ đứng sừng sững
mẹ nh́n về đâu?
ở cuối ngọn dâu
bầu trời vắng ngắt
chỉ c̣n hoàng hôn thắt chặt
trên người, người mẹ yêu thương
chị con chuẩn bị hành lư lên đường
không đi xa
nhưng về ngay trước mặt(*)
mẹ vẫn đoạn trường
khi mắt vẫn dơi theo
từng khúc buồn
khom lưng
mẹ chặt cành
san đất
mẹ ngửng lên
th́ mặt trời đă tắt...
chị con đi
chị con đi...
một phần con người khác
t́nh yêu của chị... chia đôi.
(*)Nhà anh rể rất gần nhà tôi
|