Mùa không tên
HUỲNH THÚY KIỀU
giũ thời gian bên lề năm tháng
em gặp lại ḿnh thuở mới bắt đầu yêu
chờ đợi cũ lên men nồng nhung nhớ
niềm vui rồi c̣n đến mai sau?
chừng rạn vỡ buổi chiều xưa mây khói
em tự chuốc ḿnh trong những giọt đêm say
tầng gió mới sốc căng màu thiếu nữ
con sóng đời vỗ nhịp đập an nhiên
thời gian vẽ dấu chân lá mạ
rụng thềm đông chờ hái nụ xuân tràn
mấy ngơ hẹn ai người về chạm trước?
mùa không tên gọi khản cánh chim trời
lay ngày tháng chợt giật ḿnh tỉnh dậy
bàn tay nào truyền hơi ấm bàn tay?
rẽ làn tóc em ngỡ mây xuống phố
rẽ hơi sương em ngỡ chạm tháng giêng gần
dọc đường nắng, mùa không tên lếch phếch
rẽ sao trời, em ngỡ chạm bóng em
mùa không tên, cơ hồ đâu dám gọi
em ủ ḿnh trong rét buốt chiều đông
|