Em
Biết bao t́nh nghĩa sớm chiều
Cây rơm quoặn ruột một điều nhớ nhau
Bước qua ngưỡng cửa muôn màu
Bỗng đâu nhớ một đằng sau có người
Là em, là đóa hoa tươi
Là cam, mận với những lời ngọt ngon
Em là một bóng trăng tṛn
Nhưng lăn lăn măi như ḥn bi rơi.
|