anh nhận ra con mắt em hướng tới b́nh minh
nhưng em cố gượng yêu người con trai ấy
ḷng em tự nhóm lên ngọn lửa cháy
con tim thôi đă yếu mềm!
c̣n đâu nữa, cái buổi đi chơi đêm
người ấy đèo em vào vườn Bách Thú
trượt ba tanh
trượt nỗi niềm vui sướng
trượt nhiều rồi
em rơi xuống vực sâu
con người ấy mang theo sự lừa gạt
với món quà: Con gấu bông
con gấu bông to bằng người em
th́ t́nh yêu nó trao em càng nhỏ bé
lời nịnh nọt: Anh yêu em khẽ khẽ
anh chẳng thêm vào như khúc nhạc nó đâu
nó cho em đi
những nơi mà em muốn
mái tóc em lôi cuốn
con mắt nó thập tḥ
dưới bao nhiêu mối lo
em không c̣n của nó
trước bạn bè quá rơ
nó chẳng thể cưa em
thế rồi từ đó
trong mắt nó
em thành đồ cá cược
em vẫn chung thủy
đi vào
con đường cụt
thẳm sâu
|