Quote:
Nguyên văn bởi hoanggiao
VƯƠNG SẦU
Tàn canh ủ mộng cảnh loang sầu
Biệt cánh chim trời chữ thấm đau
Ngọn bút đà queo vờn tứ đẹp
Lời thơ bỗng đắng nghẹn phương nào
Đ́u hiu gió lạnh chờ chung bóng
Khắc khoải đêm trường đợi có nhau
Mực hết vần gieo tan tác rụng
Mà ta lẩn thẩn tựa mơ đầu!
Kiều Thành
(02/7/14)
T̀NH XƯA
(Thân tặng bạn Kiều Thành)
Lăng tử ngồi ngây lắng điệu sầu
Cung đàn thổn thức giăi niềm đau
Vườn trăng giă biệt chờ nơi đó
Mảnh đất ĺa xa hẹn chỗ nào
Cách biển buồn sông đào đợi liễu
Ngăn ḍng xót cảnh dạ t́m nhau
Ca từ gợi cảm rung lời hát
Khắc khoải t́nh xưa vạn nghĩa đầu
Hoàng Giao
2/7/2014 [/COLOR]
|
CHỜ AI
Cánh phượng chờ ai rủ nỗi sầu
Thương thầm trộm nhớ để buồn đau
Đ̣ xưa đă trở trên ḍng ấy
Bạn cũ c̣n trông ở bến nào
Bởi khúc t́nh say ngờ nghệch mỗ
Nên trùm sóng nổi lỡ làng nhau
Trùng khơi cứ vỗ hồn đưa đẩy
Măn nguyện ḷng ta gửi mối dầu
Song Hà