TRẦN T̀NH
(ntd-… 1340)
Trăm người giận
Bấy người thương
Sao ta chẳng dọn quang đường nghiệp duyên
Khi thời tỉnh
Lúc thời điên
Hai vai gánh nặng ưu phiền thế gian
Đây t́nh nghĩa
Đó bạc vàng
T́nh sâu nghĩa nặng, nhẹ nhàng kim ngân
Thương người lạ
Quư người thân
Đời ta chỉ sống một lần mà thôi
ntd
|