Phép đối trong thơ Đường vốn dĩ tự nhiên nó đă thế. Thường trong 2 cặp Thực, nặng về miêu tả, người ta đối liệt kê hai hay nhiều việc, nhiều vật đi liền nhau. Trong các cặp luận thiên về t́nh, luận giải thường hay có logic (Nếu - Th́, Trước - Sau...)
Như trong cặp đối mà của VMT mà anh tô đỏ, tôi đang nói đến một người. Khi tốt là con chim lành v́ mến tổ. Lúc xấu th́ là con ngựa chứng bởi quen ṇi rồi.
Việc dùng nhiều từ khác nhau nhưng chỉ nói lên một vật, một việc được coi là Hiệp Chưởng. (Một dạng bệnh nên tránh trong Đường Luật)
|