T̀NH BUỒN
Tuôn trào đẫm lệ mắt quầng sâu
Gặm nhấm từng đêm một nỗi sầu
Bằng hữu từ ly ḷng xót tủi
Nhân t́nh giă biệt dạ buồn đau
Chia xa nghĩa cũ liền phai sắc
Ngăn cách duyên xưa cũng bạc màu
Phận số không may đành chấp nhận
Tơ hồng nhật nguyệt chẳng c̣n đâu
Ngọc Minh
|