Cô Đơn
Con phố nhỏ ch́m vào thinh lặng
Gió lạnh tràn về
Bóng tối đang buông
Hơi lạnh kết tủa thành giọt sương
Bám trên ngọn cỏ chơi vơi
năo nề
Ở phía chân trời ngôi sao nào đang sáng
Hoàng hôn đă tắt ráng
chiều đ́u hiu
Trăm nẻo t́nh yêu
Vẫn đi về một hướng_người thương
Con phố nhỏ buồn
Có tiếng chân người bước
Sương rơi áo ướt
Mùa đông lạnh ḷng
Từng ngọn gió cong
Lướt trên mái tóc điểm sương
Đêm buồn
Thu đi ngọn gió hoá cuồng
Ḷng người hoá lạnh c̣n vương mối t́nh
Đêm lặng thinh
Ḿnh ta bước.